Mối tình đầu của tôi với cô bạn học cấp 3 kéo dài 7 năm. Như người đời vẫn nói “có duyên mà không có phận”, tôi và tình đầu không có được một kết thúc như mong muốn. Cô ấy lựa chọn kết hôn với một người đàn ông có địa vị, nhà cửa đàng hoàng thay vì tôi.

Bị phản bội tình yêu, tôi gần như mất hết mọi niềm tin. Tôi đăng kí đi làm nghĩa vụ ở một nơi xa xôi hẻo lánh. Tôi muốn rời xa thành phố này. Tôi không muốn nhìn thấy những gì đã từng là kỉ niệm của tình yêu đầu. Tôi muốn quên đi tất cả…

Tôi đã từng nghi ngờ tình yêu qua mai mối
Tôi đã từng nghi ngờ tình yêu qua mai mối

5 năm sau tôi quay lại. Thành phố vẫn vậy và nỗi đau trong tôi đã nguôi ngoai. Một vài lời giới thiệu, mai mối qua bạn bè không làm tôi thấy hứng thú. Đúng hơn là tôi sợ tình yêu của mình bị phản bội một lần nữa. Đâu đó qua sách báo tôi đọc được rằng tình yêu thời nay được đo bằng… tiền. Các cô gái trong buổi đầu gặp mặt đã có thể quyết định đâu là đối tượng mình nên và không nên yêu.

Gia đình tôi lo lắng khi bạn bè tôi hầu như đã yên bề gia thất. Bạn bè cũng sốt ruột, nhiệt tình giới thiệu hết cô này đến cô khác nhưng tôi không ưng ý.

Tôi gặp em trong một lần đi cà phê với bạn. Tôi xin số của em vì thấy tính em cũng “hay hay”. Tôi tặc lưỡi nghĩ thầm “Thử một lần xem sao”.

Cứ như vậy, mọi việc đến tuần tự như có sự sắp đặt. Những tin nhắn hỏi thăm, những cuộc hẹn hò cafe, những chuyến đi chơi xa không có kế hoạch, không có “bà mối”… Đôi lúc ngồi một mình tôi tự nghĩ, tại sao lại chúng tôi lại đến được với nhau? Tính cách trái ngược, người thì lãng mạn, người thì lạnh lùng, hơn nữa còn cách nhau cả một con giáp. Có lẽ là sự chân thật, sự đồng điệu về tâm hồn cũng như những cảm thông cho nhau trong cuộc sống.

Qua nhiều thử thách, cuối cùng, chúng tôi đã đến được với nhau. Chúng tôi đã có một đám cưới mà cả hai cùng mong chờ, đám cưới xuất phát từ tình yêu thương của hai đứa.

Ngẫm lại tôi vẫn thấy mình may mắn. Tôi hạnh phúc với tình yêu giản dị của mình. Chúng tôi không trùng quan điểm, em thích sau mỗi ngày làm việc được về bên mâm cơm gia đình, còn tôi thì thích ra hàng ăn, sau đó hai vợ chồng đi cafe hoặc đi bar. Hay như em có tật ngủ nướng còn tôi thì quen dậy sớm, tập thể dục buổi sáng hoặc xem tivi. Tôi thích nhâm nhi ly cafe vào ngày nghỉ còn em thích lang thang ngoài đường, tôi ít nói còn em thì nói nhiều…

Ai cũng bảo chúng tôi là một cặp vợ chồng hạnh phúc, chúng tôi tin là như vậy bởi chúng tôi đã biết nhìn ra những điểm yếu và mạnh của nhau để bổ sung cho nhau. Sẽ không nói trước được rằng chúng tôi sẽ đi với nhau đến hết cuộc đời, nhưng với những ngày còn bên nhau, mỗi ngày sẽ là một tình yêu mới.

 

13 sự thật về đàn ông không bao giờ thay đổi
13 sự thật về đàn ông không bao giờ thay đổi

Không gì có thể tả xiết, mọi thứ dường như vỡ òa, cảm xúc lên đến tột cùng khi chúng tôi biết tin có con. Đứa bé chính là sợi dây gắn kết những ước mơ, hạnh phúc của chúng tôi. Tôi chỉ mong con sẽ là một chàng trai biết yêu thương, biết quan tâm và chăm sóc những người xung quanh mình. Tôi hạnh phúc khi mỗi buổi chiều trở về nhà thấy vợ đang ở trong bếp chuẩn bị cơm tối, em cười nhìn tôi và hỏi “Anh về rồi à?”. Cuộc sống với tôi chỉ cần có thế là viên mãn.

 

Hiền Lương / Gia đình Việt Nam