Từng là hoa khôi thời đi học, bao chàng trai phải xếp hàng theo đuổi. Thế nhưng cụ bà vẫn còn “con gái” vì chê đàn ông kém tài.

Người đàn bà thông minh, xinh đẹp nhưng có hoàn cảnh éo le này là bà Nguyễn Thị Huệ (72 tuổi). Bà Huệ hiện đang sống một mình trong căn nhà nhỏ số 60/8 trên đường Yersin, thuộc phường 4, khu phố 7, thành phố Mỹ Tho, tỉnh Tiền Giang.

Ngồi trước quán nước mía gần chỗ ở, bà Huệ hồi tưởng về những năm tháng xuân thì của mình một cách đầy tự hào. Sinh ra trong một gia đình khá giả tại thành Phố Mỹ Tho, bà Huệ nhất định không chịu thua cánh đàn ông nên quyết tâm học hành cho đến nơi đến chốn.

Chê đàn ông kém tài, cụ bà 72 tuổi quyết... giữ trinh tiết đến cùng - Ảnh 1
Bà Huệ tuy già nhưng vẫn nói chuyện rất minh mẫn.

Những năm lên cấp ba, bà phải đi học bán trú. Gần nơi bà ở có các sạp báo. Vốn xinh đẹp, lanh lợi, lại thêm tính siêng năng nên bà được rất nhiều người quý mến. Hàng ngày vào mỗi buổi sáng bà thường hay dậy sớm ra các sạp báo để lướt nhìn tin tức. Tin nào có là đi học bà biết trước tiên. Đến khi ra chơi ai bàn tán gì bà thấy chướng tai gai mắt là cãi. Cãi riết thành thói quen. Có nhiều anh trong lớp nói với bà, em đẹp, thông minh và hay cãi nên số chắc ế chồng.

Bà chia sẻ với PV báo Tin Moi: Bà nhớ có lần, bà theo mẹ ra chợ. Rất nhiều người phải trầm trồ thán phục vì nhan sắc của bà. Có gia đình hộ tiểu thương gần chợ thấy bà vội tìm cách bàn bạc với ba mẹ bà xin làm sui gia. Ba mẹ bà đồng ý. Hai bên gia đình bắt đầu hẹn ước. Nếu sau khi gặp mặt, bà và người đàn ông kia đồng lòng, thì sẽ tổ chức đám cưới linh đình.

Bà nhớ cái ngày định mệnh, năm đó bà 24 tuổi. Bà đang ở nhà đợi chồng tương lai về xem mắt. Ai ngờ đâu trên đường từ Sài Gòn về Mỹ Tho để 2 bên gia đình gặp nhau thì người đàn ông ấy bị tai nạn chết. Kể từ đó, bà mang tiếng sát phu nên chẳng ai còn dám tới nhà hỏi cưới nữa.

Từ thời đi học, bà đã nổi tiếng với tầm hiểu biết của mình nhờ đọc sách báo. Con trai trong lớp, cãi không lại bà coi như bỏ đi cả. Bà khẳng định rằng trong lớp lúc đó có rất nhiều chàng trai thích bà. Thế nhưng bà thấy chẳng ai hơn tài mình, vậy nên chỉ tập trung học.

Sau khi cuộc coi mắt người tình đổ vỡ, để đỡ buồn chán và nhằm tránh thị phi bà đã xin về Châu Đốc, tỉnh An Giang để dạy học. Nhưng bà ngạc nhiên không thể ngờ được đàn ông ở đâu ra, cũng không biết ai mai mối. Bà mới chuyển trường xuống mấy hôm là đã có người vào lớp xem mặt. Bà nhớ lại, nội trong vòng 1 tháng có đến khoảng 15 người đến trường nơi bà dạy để xin hỏi cưới.

Lúc đó, bà thẳng thừng từ chối. Tuy nhiên, vẫn có nhiều người bám theo đến tận chỗ ở, bà không còn cách nào khác nên mời vào phòng và tiếp. Vậy mà anh nào lì lắm cũng chỉ được 1 tuần. Còn anh nào ít nhất là 1 ngày đi luôn, không dám quay lại nữa.

Bà kể, có lần bà thử các anh bằng cách cho đọc bản đồ Việt Nam từ Bắc vào Nam, vậy mà có nhiều anh không đọc được. Cũng có lần, bà bảo thi đọc tên các triều đại nước ta, có anh đọc được vài cái, rồi biết mình thua nên giả vờ lẩn trốn đi mất.

Làm việc ở Châu Đốc được gần 10 năm, bà lại xin chuyển về Mỹ Tho. Khi mới chuyển về, cũng có nhiều người đàn ông đến hỏi cưới nhưng tiếp xúc bà đều thẳng thừng từ chối.

tam su tham kin: “sống với nhau cả đời ngoài yêu thương ra thì phải có sự phục tùng về mặt trí tuệ, ai hơn trí tôi thì tôi yêu, còn không thì biết kết quả rồi đấy. Cả đời tôi chẳng gặp được người đàn ông hơn mình nên chưa từng yêu ai hết, thà tôi ở không còn hơn nhắm mắt hiến dâng cho người mình không yêu, không phục. Nên đến giờ tôi vẫn còn con gái, và tôi vui vì điều đó”.

Bà Hồng (68 tuổi), em bà Huệ đồng cảm nói “Chị tôi ngày xưa đẹp có tiếng, lại học giỏi, mà chẳng ai có thể chinh phục được. Trước giờ tôi chưa từng thấy chị ưng ý anh nào cả. Nhưng tôi thấy chị vẫn đang hạnh phúc với sự lựa chọn của mình”.